Với sự tài hoa từ đôi bàn tay khéo léo tạo nên những tác phẩm tinh tế và độc đáo, nhiều nghệ nhân của làng đã đến nhiều nơi, xây dựng nên nhiêu công trình vĩ đại trong đó không thể không nhắc tới “Tượng đài Anh bộ đội tình nguyện” Việt Nam trên đất bạn Campuchia.
Làng đá Ninh Vân tỉnh giấc Ninh Bình một làng làm về nghề đá tay chân rất nức tiếng tại miền Bắc. Với sự tài giỏi từ đôi bàn tay khéo léo tạo nên những tác phẩm tinh tế và độc đáo, nhiều nghệ nhân của làng đã đến nhiều nơi, xây dựng nên nhiêu công trình vĩ đại trong đó chẳng thể không nhắc tới “Tượng đài Anh lính tình nguyện Việt Nam trên đất bạn Campuchia”. Bức tượng đài biểu đạt sự tâm huyết của các nghệ nhận song song lớn hơn nữa là bộc lộ sự kết đoàn giao hữu giữa hai nước láng giềng anh em.
Một nghệ nhân với sự tài giỏi của mình đã may mắn góp công sức nhỏ bé của mình vào việc xây dựng Tượng đài Anh bộ đội tình nguyện Việt Nam ở Campuchia có kể lại. Ngày trước giang san Cam-pu-chia cũng đã trải qua những năm tháng hết sức gia khổ và khôn cùng đặc biệt, sau nạn diệt chủng Pôn Pốt, hàng ngàn người dân Campuchia đã ngã xuống. Nhờ có quân tình quyện Việt Nam nên chết độ Pôn Pốt mới bị xoá sổ và sau năm 1993 dưới sự bảo trợ của LHQ, người dân Campuchia đã tham gia cuộc tổng tuyển cử đầu tiên. Từ đây sơn hà Campuchia bước sang một trang mới và người dân Campuchia rất hàm ân những người lính tình nguyện Việt Nam bởi thế với lòng mong mỏi họ muốn chính người Việt Nam góp phần tạc nên bức tượng kì vĩ này.
Đến với Phnôm Pênh vào một buổi trưa hè nắng nóng, không muốn về khách sạch nghỉ ngay, tôi muốn bách bộ đi dạo. Xung quành xe cộ rộn rịch, kẻ bán người mua rộn rịch bên góc đường. Qua hàng cây thấy vô khối nhưng sạp bán đủ loại côn trùng rang nhìn rất là đáng sợ, nhưng nếu thử một lần sẽ biết, những món sâu bọ này là đặc sản độc đáo của người Campuchia và ăn chúng cũng rất ngon, vừa béo, vừa ngậy. Với ý định từ Việt Nam qua đây dù có bận đến thế nào cũng phải thăm cho được tượng đài Anh lính tự nguyện Việt Nam tại Công viên trung tâm gần đài Độc lập ở thủ đô Phnôm Pênh. bởi vậy tôi đã bắt xe và đi thẳng tới đây.
Từ xa, tôi đã nhìn thấy khu tượng đài sừng sững vươn lên trời cao. Khu tượng đài khá khang trang, rộng rãi. Cái mái cong dáng điệu hình mái chùa được thếp vàng lộng lẫy, nhấp nhánh dưới ánh mặt trời.
Từ khoảng sân rộng thênh thang lát đá, theo những bậc thang, tôi tới khu tượng đài. Đây là tượng đài theo nhóm, tạc hình tượng hai đội viên, một Cam-pu-chia, một Quân tình nguyện Việt Nam, súng trong tay, đứng phía sau bảo vệ một người nữ giới đang bế trên tay đứa con nhỏ. Nhóm tượng nằm trên bệ đá hoa cương, có khắc hai hàng chữ Việt Nam và Campuchia: Đài tưởng niệm Quân tự nguyện Việt Nam.
Phía trên nhóm tượng, giữa hai cột đá vững chãi là một hình tròn giống như mặt chiêng (trống). Trên cùng là một mái che dáng bộ với đường cong thân thuộc của những ngôi chùa truyền thống của người Khơ-me, đỉnh nhọn vút lên bầu trời.
Tôi đứng ở đó, trong nắng trưa Phnôm Pênh, im nhìn hình ảnh về tình kết đoàn giữa Việt Nam và Campuchia hóa thân trong tượng đài. Năm1979, với sự trợ giúp của đội Quân tự nguyện Việt Nam, quần chúng Campuchia đã đứng lên quét sạch chế độ diệt chủng Pôn Pốt, giành lấy đời sống an bình cho chính bản thân mình.
Giờ đây, khi Campuchia đang bước vào xây dựng một giang sơn hòa bình, tôi tin rằng, máu của các anh bộ đội tự nguyện Việt Nam đổ xuống mảnh đất này đã không hề uổng phí…Và tôi đã đến đây đã thăm được đài tưởng niệm điều đó tương trợ tôi thêm kiêu hãnh mình là người Việt Nam và chuyến đi này của tôi cũng không hế uổng chi phí.
Làng đá Ninh Vân tỉnh giấc Ninh Bình một làng làm về nghề đá tay chân rất nức tiếng tại miền Bắc. Với sự tài giỏi từ đôi bàn tay khéo léo tạo nên những tác phẩm tinh tế và độc đáo, nhiều nghệ nhân của làng đã đến nhiều nơi, xây dựng nên nhiêu công trình vĩ đại trong đó chẳng thể không nhắc tới “Tượng đài Anh lính tình nguyện Việt Nam trên đất bạn Campuchia”. Bức tượng đài biểu đạt sự tâm huyết của các nghệ nhận song song lớn hơn nữa là bộc lộ sự kết đoàn giao hữu giữa hai nước láng giềng anh em.
Một nghệ nhân với sự tài giỏi của mình đã may mắn góp công sức nhỏ bé của mình vào việc xây dựng Tượng đài Anh bộ đội tình nguyện Việt Nam ở Campuchia có kể lại. Ngày trước giang san Cam-pu-chia cũng đã trải qua những năm tháng hết sức gia khổ và khôn cùng đặc biệt, sau nạn diệt chủng Pôn Pốt, hàng ngàn người dân Campuchia đã ngã xuống. Nhờ có quân tình quyện Việt Nam nên chết độ Pôn Pốt mới bị xoá sổ và sau năm 1993 dưới sự bảo trợ của LHQ, người dân Campuchia đã tham gia cuộc tổng tuyển cử đầu tiên. Từ đây sơn hà Campuchia bước sang một trang mới và người dân Campuchia rất hàm ân những người lính tình nguyện Việt Nam bởi thế với lòng mong mỏi họ muốn chính người Việt Nam góp phần tạc nên bức tượng kì vĩ này.
Đến với Phnôm Pênh vào một buổi trưa hè nắng nóng, không muốn về khách sạch nghỉ ngay, tôi muốn bách bộ đi dạo. Xung quành xe cộ rộn rịch, kẻ bán người mua rộn rịch bên góc đường. Qua hàng cây thấy vô khối nhưng sạp bán đủ loại côn trùng rang nhìn rất là đáng sợ, nhưng nếu thử một lần sẽ biết, những món sâu bọ này là đặc sản độc đáo của người Campuchia và ăn chúng cũng rất ngon, vừa béo, vừa ngậy. Với ý định từ Việt Nam qua đây dù có bận đến thế nào cũng phải thăm cho được tượng đài Anh lính tự nguyện Việt Nam tại Công viên trung tâm gần đài Độc lập ở thủ đô Phnôm Pênh. bởi vậy tôi đã bắt xe và đi thẳng tới đây.
Từ xa, tôi đã nhìn thấy khu tượng đài sừng sững vươn lên trời cao. Khu tượng đài khá khang trang, rộng rãi. Cái mái cong dáng điệu hình mái chùa được thếp vàng lộng lẫy, nhấp nhánh dưới ánh mặt trời.
Từ khoảng sân rộng thênh thang lát đá, theo những bậc thang, tôi tới khu tượng đài. Đây là tượng đài theo nhóm, tạc hình tượng hai đội viên, một Cam-pu-chia, một Quân tình nguyện Việt Nam, súng trong tay, đứng phía sau bảo vệ một người nữ giới đang bế trên tay đứa con nhỏ. Nhóm tượng nằm trên bệ đá hoa cương, có khắc hai hàng chữ Việt Nam và Campuchia: Đài tưởng niệm Quân tự nguyện Việt Nam.
Phía trên nhóm tượng, giữa hai cột đá vững chãi là một hình tròn giống như mặt chiêng (trống). Trên cùng là một mái che dáng bộ với đường cong thân thuộc của những ngôi chùa truyền thống của người Khơ-me, đỉnh nhọn vút lên bầu trời.
Tôi đứng ở đó, trong nắng trưa Phnôm Pênh, im nhìn hình ảnh về tình kết đoàn giữa Việt Nam và Campuchia hóa thân trong tượng đài. Năm1979, với sự trợ giúp của đội Quân tự nguyện Việt Nam, quần chúng Campuchia đã đứng lên quét sạch chế độ diệt chủng Pôn Pốt, giành lấy đời sống an bình cho chính bản thân mình.
Giờ đây, khi Campuchia đang bước vào xây dựng một giang sơn hòa bình, tôi tin rằng, máu của các anh bộ đội tự nguyện Việt Nam đổ xuống mảnh đất này đã không hề uổng phí…Và tôi đã đến đây đã thăm được đài tưởng niệm điều đó tương trợ tôi thêm kiêu hãnh mình là người Việt Nam và chuyến đi này của tôi cũng không hế uổng chi phí.