Review Truyện đừng khách sao anh yêu em

Anh Nguyen

Thành viên mới
7/9/19
12
0
1
VND
ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM

Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong
Thể loại: Hiện đại, mỹ thực, sủng, nam chính hơn nữ chính 8 tuổi, CP: Tổng giám đốc đa tài × Thần bếp tương lai, HE
Tình trạng: Xuất bản hoàn

Link đọc Truyện Đừng Khách Sáo, Anh Yêu Em

Văn án :
"A Tĩnh, lý tưởng của cô là gì?"
"Làm thần bếp."
"Đổi lại cô hỏi tôi đi."
"Hỏi gì ạ?"
"Hỏi về lý tưởng của tôi."
"Anh Phi, lý tưởng của anh là gì?"
"Đưa công ty lên sàn. Còn nữa, cưới thần bếp làm vợ lấy chồng quyền thế."
------
Với những mọt ngôn tình lâu năm, Minh Nguyệt Thính Phong chắc hẳn là một tác giả quen thuộc với tất cả mọi người. Cho dù là bạn đã đọc truyện của cô hay chưa, nhưng ắt hẳn đều đã thấy qua tên cô và các tác phẩm nổi tiếng của cô như "Này, chớ làm loạn" hay "Chạy đâu cho thoát". Minh Nguyệt Thính Phong viết rất nhiều thể loại, nhưng mình vẫn ấn tượng nhất khi cô viết truyện hiện đại.

Lý do mình chọn đọc "Đừng khách sáo, anh yêu em" thực ra cũng đơn giản. Thứ nhất vì đây là truyện hiện đại (trộm vía mình là mọt truyện hiện đại). Thứ hai là truyện của Minh Nguyệt Thính Phong có văn phong ổn, nhẹ nhàng nên mình cũng không chần chừ để quyết định xem nên đọc hay không. Một yếu tố quan trọng hơn đó là văn án, một đoạn tán tỉnh cũng như tỏ tình của nam chính với nữ chính làm mình thấy cực kỳ thú vị.

Mở đầu truyện là khi Mạnh Văn Phi chạy đuổi theo không kịp chú rể - bạn mình nên đã ghé vào một quán nhỏ ven đường có cái tên rất lạ "Cuối Cùng Cũng Đợi Được Anh". Thoạt đầu, Mạnh Văn Phi cảm thấy quán rất trêu người, anh đã quá đen đủi rồi, đi uống cốc nước cũng không yên.

Cà phê thì ghi là cà phê đi, cái gì mà "Hương Vị Yêu Đơn Phương" chứ? Nhìn xuống bên dưới, các món trà được phân loại là "Cảm Giác Yêu Thầm".

Thế là anh không thèm ngó thực đơn nữa, gọi đại một ly "Bình Tĩnh". Không ngờ lại có món này thật, hơn nữa cô phục vụ còn thản nhiên hỏi anh muốn "Bình Tĩnh" cỡ nào. Thực ra thì "Bình Tĩnh" là nước khoáng và ly đá viên. Anh gọi phần bình thường có giá năm tệ. Nhưng cái xui bám anh cả ngày hôm đó, anh không hề mang tiền. Định cầm chiếc khuy măng sét nhưng cô phục vụ này lại không chịu.

"Chỉ nợ năm tệ thì yên tâm được, nhưng nợ một cái khuy măng sét không biết làm bằng gì thì không. Tôi sợ bị lừa."

Sau lần đó, Mạnh Văn Phi rất ấn tượng với quán ăn thú vị này. Anh đã hẹn người bạn của mình - Khương Tuấn ra đó ăn để giải tỏa căng thẳng khi cô dâu của mình bỏ chạy. Tới lúc này anh mới biết được cô tên Phương Tĩnh, là chủ quán "Cuối Cùng Cũng Đợi Được Anh". Món ăn của cô mang những cái tên rất sáng tạo cũng như hàm chứa những ý nghĩa rất hay. Như "Ngũ Vị Tạp Trần" gồm năm vị ngọt, mặn, chua, cay, đắng; có sự phối hợp giữa giòn và mềm, khi ăn sẽ có nhiều lớp hương vị. Hay "Ôm Rơm Nặng Bụng" là đôi tình nhân quái đản, rắc rối, ương bướng.

Mạnh Văn Phi vốn có suy nghĩ không tốt lắm về Phương Tĩnh, vì anh nghĩ câu chuyện tình yêu 66 năm, 10 tháng, 11 ngày của bà ngoại cô là bịa ra. Cũng như việc cô nói nhà mình nợ nhiều tiền cũng là giả nốt. Một khoảng thời gian sau Mạnh Văn Phi cũng có ghé lại quán nhưng đến nơi thì mới biết là quán đã bị giải tỏa. Anh gặp lại Phương Tĩnh lần trong một lần đi ăn với bạn. Lúc này, cô đang làm phục vụ trong quán mà anh tới. Nhưng làm việc ở quán này chỉ là tạm thời, Phương Tĩnh nộp đơn xin việc ở công ty Kỹ Thuật Phi Dương của Mạnh Văn Phi (Công ty của Mạnh Văn Phi - chuyên làm về app). Anh thì lúc này tất nhiên không đồng ý rồi, vì vẫn còn hiểu lầm với cô. Rồi anh cũng biết được thì ra cô nói thật, nên anh đã nhận cô vào làm việc.

Mạnh Văn Phi rung động với Phương Tĩnh rồi, nhưng anh kiềm lại vì cô có kế hoạch rất rõ về cuộc đời mình rồi. Phải có sự nghiệp rồi mới tính tới yêu đương, kết hôn thì cũng ít nhất 30 tuổi. Tới đó thì anh lại già mất tiêu, vì anh lớn hơn có 8 tuổi (anh biện minh là cách 7 tuổi, lớn hơn cô 8 tuổi trong 10 ngày thôi, vì sinh nhật cô sau mình 10 ngày). Kế hoạch của Phương Tĩnh chắc chắn đã trệch đường ray và đi theo một hướng tốt hơn từ khi gặp được anh Phi hổ báo của đời mình. Một hành trình từ từ tiếp xúc và dụ dỗ cô thần bếp về làm vợ mình rất dễ thương và ấm áp.

Phương Tĩnh sẽ không nghĩ có ngày mình được kinh sơn chi ngọc làm việc trong môi trường công sở, phân định công việc rạch ròi. Ước mơ của cô đó là tìm được ông ngoại để hoàn thành tâm nguyện cho bà ngoại mình, trở thành thần bếp và mở lại tiệm "Cuối Cùng Cũng Đợi Được Anh". Tất cả được dự trù sẽ hoàn thành trong thời gian rất lâu, nhưng may mắn là Phương Tĩnh đã gặp được Mạnh Văn Phi. Anh Phi luôn giúp đỡ cô, luôn quan tâm cô, có cảm giác rất giống... một người cha già. Công việc chủ yếu của Phương Tĩnh ở Kỹ Thuật Phi Dương là dọn dẹp, nấu cơm trưa cho nhân viên. Thực đơn cô làm cho họ đều dựa vào sở thích của họ, đa dạng, không trùng lặp, hơn nữa hương vị rất ngon, nếm rồi là không quên được. Và cô có được những fan đầu tiên, các nhân viên vui vẻ tỏ tình và muốn cô cưới mình về trong group chat, nam nữ bất phân. Có một người im lặng lâu năm trong group chat, được liệt vào hàng lãnh cung lặng lẽ đen mặt :v

Đại khái thì sau đó nam chính muốn nữ chính về nấu cơm và dọn dẹp nhà cửa cho mình vào cuối tuần, lý do anh đưa ra là anh bận. Về phần công việc của nữ chính thì nam chính rất dốc tâm sức ra lo cho chị. Nữ chính sau này nổi tiếng và có được danh tiếng cho mình. Nam chính cũng đưa được công ty lên sàn và có thành công nhất định trong ngành nghề của mình. Và tất nhiên là hai người rất hạnh phúc, sủng quá mình cũng không biết nói sao cho đủ nữa =)))

------
Truyện thì ngọt, nhẹ nhàng tới nửa đầu tập 2, sau đó thì nữ chính gặp một chút biến cố mà đã bỏ lỡ cuộc thi "Thần Bếp Tranh Tài" mùa đầu tiên. Nhưng sau đó chị vẫn tham gia mùa 2 và hoàn thành tâm nguyện của chồng mình - cưới thần bếp làm vợ.

Dàn cameo của truyện này rất đáng yêu. Cặp Khương Tuấn - Đào Hiểu Lộ ( cặp vợ chồng có bạn vợ bỏ chạy ở đầu truyện), hai người là thanh mai trúc mã với Mạnh Văn Phi. Hay cặp đôi Tổng Giám Đốc kiêm người giàu thích vung tiền Đoạn Vĩ Kỳ - Lý Gia Ngọc. Và cả Tưởng Thừa Vũ - Lê Dĩnh oanh tạc weibo phụ dùng để đăng món anh và khoe anh Phi của Phương Tĩnh. Cả ba mẹ của Mạnh Văn Phi cũng rất tuyệt, chồng thì cuồng vợ, vợ cũng thích ghẹo con trai. Mình suýt quên mất một nhân vật cameo lớn ngang cỡ bom nguyên tử - đại thần Doãn Tắc của Phương Tĩnh (Doãn Tắc là nam chính trong bộ truyện "Này, chớ làm loạn" của Minh Nguyệt Thính Phong).

Weibo phụ của Phương Tĩnh - "A Tĩnh chỉ muốn nấu ăn thật tốt" có những chia sẻ mà cô lén lút đăng lên :

"Trái tim đàn ông giống như cơm chiên dứa vậy, chua, ngọt, và mặn giao hòa, hương vị phong phú, khó mà dò được. Ăn một miếng có thể cảm nhận được sự mềm mại xen lẫn với xốp giòn, vô cùng đặc sắc. Vật chứa có vẻ ngoài gai góc, nhìn thì rất kiên cường, nhưng bên trong chắc là vô cùng yếu mềm nhì?
Hai hôm nay anh Phi không được vui."
(Cái này là do anh Phi ghen thôi :v)

"Tình yêu là Bàn Binh Trên Giấy. Viết ra thì rất rõ ràng, gặp được rồi lại mơ hồ mờ mịt. Ngọt ngào là nền tảng, bao bọc bằng đủ loại mùi vị, càng lên phía trên lại càng trong suốt, càng lạnh lẽo, nhưng thật ra cũng có một mùi vị khác.
Mất cả ngày để làm ra nó, thất bại mấy lần, ăn sạch vật thất bại, cuối cùng còn lại thành công. Giống như yêu đương vậy, trong quá trình có lẽ sẽ gặp thất bại, nhưng nếu không ngừng luyện tập, không buông bỏ mong đợi, tìm được đúng người và đúng lúc, cuối cùng sẽ đạt được thành công nhỉ?
Hôm nay cảm ơn anh Phi đã bầu bạn, giúp tôi ăn sạch chỗ bánh làm thất bại. Anh ấy giục tôi đi nghỉ ngơi, hỏi tôi có mệt hay không. Không mệt, có anh ấy ở bên cạnh thì không mệt chút nào."

------

Thực ra có một người bao dung bạn, thương yêu bạn, ủng hộ sở thích của bạn, luôn đồng hành cùng bạn cho dù khó khăn. Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, như vậy là đã quá đủ hạnh phúc rồi. Đó chính là Mạnh Văn Phi và Phương Tĩnh. Khi Mạnh Văn Phi gặp khó khăn trong công việc, Phương Tĩnh luôn ở cạnh anh, chăm từng bữa ăn cho anh, đổi lại cô không thể đi học làm bánh được. Anh Phi mắng cô cũng không đi, nhất định ở lại vì lo anh sẽ mệt mỏi. Tới khi A Tĩnh gặp tai nạn, Anh Phi luôn chăm cô, vốn không biết nấu ăn nhưng anh lại học từng chút một, chỉ vì muốn A Tĩnh nhà mình truyện loạn luân vui vẻ, không buồn rầu nữa.